Yukiln - Đọc Light Novel, Truyện Chữ
  • Danh Sách Truyện
    • Action
    • Comedy
    • Isekai
    • Drama
    • Romance
    • School Life
    • Slice of Life
    • Xem thêm…
  • Tin Tức Anime/Manga
    • Bảng Xếp Hạng Anime
    • Anime mùa trước
    • Anime đang chiếu
    • Anime sắp chiếu
  • Review
  • Fact & Spotlight
Đăng nhập Đăng ký
  • Danh Sách Truyện
    • Action
    • Comedy
    • Isekai
    • Drama
    • Romance
    • School Life
    • Slice of Life
    • Xem thêm…
  • Tin Tức Anime/Manga
    • Bảng Xếp Hạng Anime
    • Anime mùa trước
    • Anime đang chiếu
    • Anime sắp chiếu
  • Review
  • Fact & Spotlight
Đăng nhập Đăng ký
Chap sau

Buki ni Keiyaku Haki Saretara Kenkou ni Natta no de, Koufuku wo Mezashite Ikiru Koto ni Shita - Chapter 1

  1. Trang chủ
  2. Buki ni Keiyaku Haki Saretara Kenkou ni Natta no de, Koufuku wo Mezashite Ikiru Koto ni Shita
  3. Chapter 1
Chap sau
light novel

Đang lúc người hầu gái Eida đẩy xe lăn đưa tôi ra ngoài, một cơn đau nhói bất thình lình xoáy vào bụng khiến tôi phải gập người, đầu óc quay cuồng. Tôi nghiến răng nhắm chặt mắt, rồi thở hắt ra một hơi thật dài, cố xua đi cơn hành hạ. Nỗi thống khổ này vốn đã thành một phần quen thuộc trong cuộc sống khốn khổ của tôi, nhưng dạo gần đây, nó càng lúc càng trở nên hung hãn, giày vò tôi không một chút nương tay. Eida thấy vậy vội vàng vòng ra phía trước, khụy người xuống, bàn tay nhẹ nhàng xoa tấm lưng gầy gò của tôi.

“Không sao đâu… Không sao đâu mà, cậu chủ.”

Cố gắng nuốt ngược cơn đau vào trong, tôi khẽ ngẩng đầu lên, và đập vào mắt tôi là Riley, thằng em trai “ưu tú” của tôi, đang đứng sừng sững như một pho tượng. Mà nói cho đúng, trên đời này, tìm được kẻ nào tệ hại, vô dụng hơn tôi có lẽ còn khó hơn cả việc mò kim đáy bể.

Mái tóc đen nhánh của nó được chải chuốt bóng mượt từ trước ra sau, một kiểu tóc y hệt như đúc với cha. Nhìn cái điệu bộ tay lăm lăm thanh kiếm tập, mình vận bộ đồ thoải mái, gọn gàng thế kia, chắc hẳn nó lại định ra sân tập ở khuôn viên ngoài dinh thự để rèn luyện rồi.

“Anh hai bày trò đến thế cơ à? Chỉ để thu hút sự chú ý của người khác thôi sao?” Riley buông một câu mỉa mai, giọng lạnh như băng, rồi chẳng thèm liếc nhìn tôi lấy một cái, cứ thế quay lưng bước thẳng về phía cánh cửa dẫn ra khoảng sân rộng lớn.

Đúng lúc đó, cha tôi từ đâu xuất hiện, và nụ cười rạng rỡ nở trên môi ông khi thấy Riley. Từ trang phục cho đến kiểu tóc, hai người họ cứ như một cặp đồ sứ đắt tiền được bày biện hoàn hảo trên bàn tiệc tối, giống nhau đến từng chi tiết, trừ khuôn mặt không mấy tương đồng.

Vừa thoáng thấy bóng dáng tiều tụy của tôi, nụ cười trên môi cha tôi bỗng tắt ngấm. Rồi, với một vẻ mặt ghê tởm không thèm che giấu, ông ta vội vàng tránh ánh mắt tôi, đoạn khẽ đẩy lưng Riley, hối thúc nó bước nhanh ra ngoài.

Chắc hẳn ông ta cảm thấy nhục nhã lắm khi có một thằng con trưởng vô tích sự như tôi. Một đứa con trai đến cả việc vung vẩy thanh kiếm gỗ còn chẳng nên thân, huống hồ gì đến chuyện thấm nhuần được tinh hoa kiếm thuật của gia tộc. Vậy mà nghiệt ngã thay, cái của nợ như tôi đây, theo luật lệ, lại là kẻ sẽ thừa kế tước vị Bá tước trong tương lai.

— Phải chi Riley mới là đứa con trưởng thì mọi chuyện đã tốt đẹp biết mấy.

Tôi dám chắc cả hai người họ đều đang âm thầm cầu nguyện điều đó trong lòng.

Tôi cố nén cơn đau quằn quại đang dày vò thân xác, đợi cho đến khi nó dịu đi đôi chút rồi mới gắng gượng gượng thẳng sống lưng. Những giọt mồ hôi lạnh đã lấm tấm trên vầng trán nhợt nhạt, tôi vội đưa tay áo lên lau vội.

“Cậu chủ à, hay cậu cứ nghỉ ngơi thêm một chút nữa rồi hẵng đi, kẻo lại không tốt cho sức khỏe…” Eida nhỏ giọng khuyên nhủ, ánh mắt cô ấy không giấu nổi sự lo lắng.

“Không sao đâu, chị Eida. Roza sắp đến rồi. Trước lúc đó, tôi nhất định phải cùng Katarina sử dụng Ma Pháp một lần.”

Eida nghe vậy thì khẽ chau mày, một thoáng ái ngại hiện rõ trên gương mặt phúc hậu của cô ấy.

Trong lòng tôi lúc này đang nóng như lửa đốt. Đã tròn hai tuần lễ ròng rã, Katarina chẳng thèm đoái hoài gì đến việc luyện tập Ma Pháp cùng tôi. Hôm nay, dù có phải dùng cách gì đi chăng nữa, tôi cũng phải sử dụng được Ma Pháp để giảm bớt cái lượng “Ma Lực” khổng lồ đang chực chờ nuốt chửng, gặm nhấm cơ thể mình từ bên trong.

Tôi là Nicola Michael Harvey, trưởng nam của gia tộc Bá tước Leslie, nhưng lại mang một số phận hẩm hiu khi từ lúc lọt lòng đã sở hữu một thể trạng vô cùng yếu ớt. Cứ mỗi tuần trôi qua, thì quá nửa thời gian tôi phải nằm bẹp dí trên giường bệnh, việc vận động đối với tôi cùng lắm cũng chỉ dừng lại ở mức đi dạo loanh quanh trong khuôn viên dinh thự, còn những thứ như luyện tập thể chất thì quả thực là điều không tưởng. Cơ thể lúc nào cũng trong tình trạng khó thở, đầu óc thì đau nhức như muốn vỡ tung ra, cảm giác buồn nôn thì cứ chực chờ trực trào nơi cổ họng, còn mặt mũi thì lúc nào cũng xanh xao, vàng vọt như tàu lá.

Nguyên nhân của tình trạng thê thảm này thì tôi biết quá rõ. Tất cả là do cái thứ gọi là Ma Lực chết tiệt kia gây ra.

Về cơ bản, tất cả mọi người sinh ra trên đời này đều sở hữu Ma Lực trong cơ thể, nhưng không phải ai cũng có khả năng “sử dụng” được Ma Pháp. Muốn làm được điều đó, Ma Lực cần phải được tuần hoàn một cách trôi chảy bên trong cơ thể. Những chủng tộc như Bán Elf hay Thú Nhân bẩm sinh đã có sẵn cơ quan chuyên biệt đảm nhiệm vai trò này, nhưng loài người khốn khổ thì lại không được ban cho cái gọi là “cơ quan tuần hoàn Ma Lực” ấy.

[Nguồn: Yukiln.com]

Và chính cái việc “Ma Lực không thể tuần hoàn một cách tự nhiên trong cơ thể” này mới là khởi nguồn của mọi vấn đề. Đối với những người có lượng Ma Lực ở mức bình thường, dù nó không tuần hoàn thì họ vẫn có thể sống một cuộc đời khỏe mạnh, không gặp phải trở ngại gì. Tuy nhiên, nếu lượng Ma Lực tích tụ trong cơ thể quá lớn, nó sẽ phản tác dụng, quay ngược lại tàn phá chính cơ thể của người sở hữu, và trong trường hợp xấu nhất, nó sẽ dẫn đến cái chết. Đó chính là căn bệnh nan y mà tôi đang phải gánh chịu, cái thứ được gọi là “Chứng Nghiện Ma Lực”.

Hiện tại, có hai phương pháp chính để khống chế và làm thuyên giảm các triệu chứng của căn bệnh quái ác này.

Phương pháp thứ nhất, đó là luôn phải mang theo bên mình một loại kim loại đặc biệt có mật độ cực cao gọi là Animium, và phải đảm bảo nó luôn được áp sát vào cơ thể. Animium sở hữu một đặc tính vô cùng quan trọng, đó là khả năng dẫn truyền Ma Lực, nhờ đó nó có thể giúp đào thải lượng Ma Lực dư thừa từ bên trong cơ thể ra môi trường bên ngoài. Nghe kể lại thì ngay từ lúc mới chào đời, tôi đã phải đeo một chiếc thắt lưng gắn chi chít không biết bao nhiêu là Animium quanh vùng bụng của mình. Còn bây giờ, chiếc thắt lưng ấy đã được chế tác lại thành những chiếc vòng tay, và tôi phải đeo chúng ở cả hai cổ tay. Ước chừng phải có đến mười lăm viên Animium to cỡ hạt ngọc trai được xếp thành hàng dài trên mỗi chiếc vòng, chúng nặng trĩu, nhưng dùng lâu rồi cũng quen, chẳng còn cảm thấy vướng víu gì nữa.

Đối với những người bình thường không may mắc phải Chứng Nghiện Ma Lực, họ chỉ cần đeo một viên Animium duy nhất có kích thước bằng hạt ngọc trai, hoặc thậm chí chỉ cần một viên nhỏ bằng nửa kích thước đó thôi, là đã có thể sinh hoạt như một người khỏe mạnh bình thường. Ấy vậy mà, dù tôi có đeo tổng cộng đến ba mươi viên Animium lấp lánh trên cả hai cổ tay, thì đến cả việc tự mình ngồi dậy khỏi giường cũng còn là một thử thách quá đỗi gian nan.

Chính vì lẽ đó, tôi buộc lòng phải tìm đến một phương pháp khác để bổ trợ và duy trì sự sống cho bản thân.

Phương pháp thứ hai để khống chế Chứng Nghiện Ma Lực, đó là tiến hành khế ước với một 『Khí Cụ Hữu Linh』, và sau đó sử dụng Ma Pháp thông qua Khí Cụ đó để tiêu hao bớt lượng Ma Lực đang ngày một tích tụ trong cơ thể. Chỉ khi hoàn tất giao kèo với những thực thể này, con người mới có được khả năng lần đầu tiên trong đời tiêu hao Ma Lực của chính mình để thi triển Ma Pháp. Hình dạng của các Khí Cụ Hữu Linh thì vô cùng đa dạng, không chỉ đơn thuần là kiếm, khiên hay áo giáp, mà còn có thể là bút mực, gương soi và vô vàn những vật phẩm khác nữa… tuy nhiên, điểm chung cốt lõi của tất cả chúng là đều được chế tạo từ kim loại Animium. Và một khi đã thiết lập khế ước với một con người, những Khí Cụ Hữu Linh này sẽ có thể hiển hiện dưới hình dạng của một con người thực thụ.

Kẻ mà tôi đã ký kết khế ước là một Khí Cụ Hữu Linh mang hình dạng của một thanh kiếm, và tên của cô ta là Katarina. Khoác trên mình bộ y phục dạ hội màu trắng muốt, điểm xuyết bằng những hoa văn trang trí vô cùng độc đáo, giống hệt như những họa tiết được chạm trổ tinh xảo trên vỏ kiếm của chính cô ta, mái tóc bạch kim của Katarina thì tựa như lưỡi đao sắc bén, lóe lên những ánh sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời.

Hiện tại, cô ta đang đứng một mình giữa sân tập, ánh mắt sắc lạnh dán chặt vào bóng dáng của Riley và cha tôi ở phía xa. Được Eida ân cần đẩy chiếc xe lăn lại gần hơn, tôi khẽ cất tiếng gọi.

“Katarina.”

Nghe thấy tiếng tôi, vẻ mặt vốn đã lạnh lùng của cô ta lại càng thêm tối sầm, như thể một đám mây đen vừa kéo đến che khuất cả bầu trời.

“À, là Nicola à.”

Tôi thừa hiểu cô ta đang mỉa mai điều gì trong đầu.

— Tại sao một kẻ bất tài vô dụng như thế này lại có thể trở thành chủ nhân của một Khí Cụ Hữu Linh cao quý như mình cơ chứ.

Quả thật, tôi không chỉ sở hữu một thể trạng yếu ớt, bệnh tật, mà ngay cả việc sử dụng Katarina một cách thuần thục cũng là điều quá sức đối với tôi. Ngay đến cả phép thuật cơ bản nhất là 《Thuật Cường Thể》, Ma Pháp cũng chỉ được truyền dẫn một cách chắp vá, loang lổ khắp cơ thể, đến nỗi có lúc chân thì được cường hóa đấy, nhưng tay thì lại chẳng hề có chút biến chuyển nào, mà chuyện đó thì xảy ra thường xuyên như cơm bữa. Tệ hơn nữa, là tôi hoàn toàn không thể duy trì được trạng thái cường hóa đó trong một khoảng thời gian dài.

Trong khi đó, ở phía bên kia sân tập, Riley, sau khi đã thay thế thanh kiếm tập bằng Khí Cụ Hữu Linh của chính nó, đang ung dung tung ra những nhát chém mang đầy uy lực của Thuộc Tính Thủy. Gia tộc Leslie của chúng tôi vốn nổi tiếng với truyền thống nhiều đời có thể sử dụng thành thạo Ma Pháp Thuộc Tính Thủy. Bản thân tôi cũng sở hữu Thuộc Tính Thủy đấy, nhưng cùng lắm cũng chỉ đủ sức tạo ra một lượng nước ít ỏi, vừa đủ để thấm giọng cho đỡ khát mà thôi, chứ đừng nói đến chuyện có thể thay đổi hình dạng của dòng nước, hay xa hơn nữa là dùng nó để tấn công kẻ địch.

Cha tôi đứng lặng yên quan sát Riley tung hoành với những nhát chém nước đầy uy lực, một nụ cười mãn nguyện, tự hào hiện rõ trên gương mặt ông. Chắc hẳn sự có mặt của một kẻ thừa thãi như tôi, ông ta chẳng thèm để vào mắt lấy một giây.

Chap sau

"Chapter 1"

BÌNH LUẬN

Trả lời Hủy

You must Register or Login to post a comment.

Tags:
Bị Vũ Khí Ruồng Bỏ, Buki ni Keiyaku Haki Saretara Kenkou ni Natta no de, I Decided to Live with the Aim of Happiness, Khế Ước Vũ Khí, Koufuku wo Mezashite Ikiru Koto ni Shita, Ma Pháp, Nhân Vật Chính Bị Phản Bội, Since I Became Healthy after the Contract Was Canceled from the Weapon, Trở Nên Khỏe Mạnh

Thông tin

• Trang chủ • Giới Thiệu • Chính Sách Bảo Mật • Điều Khoản Sử Dụng

Liên hệ & Ủng hộ

• Email: yukiln.trans@gmail.com
• Ủng hộ cho mình tại đây:

QR Code ủng hộ Yukiln
DMCA.com Protection Status

© Yukiln.com - All rights reserved

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu ?

Quay về Yukiln - Đọc Light Novel, Truyện Chữ

ĐĂNG KÝ

Vui lòng nhập đầy đủ thông tin bên dưới

Đăng nhập | Quên mật khẩu ?

Quay về Yukiln - Đọc Light Novel, Truyện Chữ

Quên mật khẩu ?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Yukiln - Đọc Light Novel, Truyện Chữ